pikachu Admin
Tổng số bài gửi : 224 Reputation : 1 Join date : 15/03/2010 Age : 34 Đến từ : hòa hiệp.xuyên mộc.brvt
| Tiêu đề: tình yêu qua..net Mon Apr 19, 2010 11:40 pm | |
| | | | | "Bạn có tin là có tình yêu qua mạng ko? chả biết mọi người thế nào chứ nhiều khi chat với những người trên mạng có nhiều người nói chuyện rất hợp, hợp lắm và tớ có cảm giác như là đã yêu người ấy rùi cơ ? chỉ là cảm giác thôi... ko bít có ai đã từng có cảm giác giống tớ ko? "
Đó là lời tâm sự của 1 nhân vật có thật trong câu chuyện dưới đây, câu chuyện này đã được bạn ấy kể lại trong blog của mình mà tình cờ tôi xem được, câu chuyện tuy dài nhưng rất cảm động và thiết thực, đúng như người ta thường bảo "tình yêu không có biên giới và khoảng cách" là vậy...các bạn hãy đọc hết để cảm nhận được cái tôi trong đó nhé!
Một ngày hè tháng 7 oi ả, Vi buồn vẩn vơ mà không biết buồn vì lý do gì ? Trời oi bức thật khó chịu, điện cúp, Vi vừa đọc mấy tờ báo vừa quạt lạch phạch luôn tay, mồ hôi ướt đẫm và đã bắt đầu nhỏ thành giọt rơi xuống hai bên thái dương . Nhìn đồng hồ đã gần 5 giờ chiều sao vẫn nóng thế này . Vi bực bội bước ra thềm nhà, mong có một cơn gió vô tình thổi mát và làm khô chiếc áo mỏng manh đã thấm ướt mồ hôi . Vi nhìn về phía chân trời có những đám mây đen bị gió cuốn trôi, những hình thù kỳ dị hiện lên trong đầu óc giàu trí tưởng tượng của Vi . Phía trước mặt là một cánh rừng già um tùm cây lá, cạnh bìa rừng có một chú gấu con đang nô đùa bên mẹ , tít đằng xa nữa là một con rồng khổng lồ đang bay xà xuống đỉnh núi sương mù. Cơn bực bội dường như biến mất, Vi cảm thấy vui vì những điều tưởng tượng khi nhìn những đám mây có hình thù kỳ lạ ... Nhưng chỉ trong nháy mắt tất cả đã tan biến theo cơn gió và những hình thù mà Vi vừa tưởng tượng cũng biến mất thay bằng những hình thù khác . Vi lại chợt buồn và nghĩ chắc trời sắp mưa ... Hôm đó Vi buồn chẳng phải không có lý do, cách đó một tuần Vi vừa tiẽn đứa em trai đi du học ở nước ngoài . Cùng với Ba Mẹ và một số họ hàng tiễn Duy ra phi trường, mọi chuyện chẳng có gì nếu phút giây cuối cùng Vi không bật khóc và cứ thế nước mắt chảy ròng ròng làm tất cả mọi người có mặt cũng buồn lây và nhất là cô bạn gái của Duy đã khóc nức nở, dù trước đó đã cố nén và mắt chỉ đỏ đỏ. Hôm nay Vi lại nghĩ đến em, nó đã tới nơi và tạm ổ định chõ ăn ở, nóvừa gọi điện thoại về báo với gia đình . Vi nhìn một đàn chim hối hả bay như muốn trốn chạy những đám mây đen, đàn chim bay về tổ dể kịp tránh những hạt mưa sắp rơi ào ạt . Vi mường tượng loài người cũng như những chú chim ... sẽ bay về một nơi rất xa như em trai của Vi ... học tập, mưu sinh,...để một ngày nào đó ... nhất là khi đã có tuổi lại ôm ấp hoài bão quay trở về với tổ ấm đầu tiên của nó khi nó mổ vỏ trứng chui ra, nhận từng miếng mồi do mẹ mớm, rồi khi lớn hơn một chút nó tập tành bay ... Tối hôm đó 6 giờ mới có điện, rất may là một cơn mưa ngắn ngủi đã làm không khí đỡ nóng bức hơn . Như đã hẹn với em trai Vi và bé Chi ngồi vào computer chờ em trai online . Đây là lần đầu tiên hai chị em thử dịch vụ "chat" sau khi đã nghiên cưú một vài tài liệu và bé Chi đã tham khảo vài lời chỉ dẫn của mấy đứa bạn . Hai chị em mò mẫm và cuối cùng cũng vào được website Vietchat như lời hẹn với em trai . Mới 8 giờ còn sớm qúa hai chị em tò mò click vào từng room một, nào Hanoi, Hue, Saigon, Vietline, Vietmedia, ... và cuối cùng dừng chân ở Vietfun . Nghĩ mãi không biết lấy nickname là gì ,cuối cùng cả hai chị em cùng thống nhất nickname Susu vì nó nghe có vẻ không Tây, không Tàu mà cũng chẳng ta . Hai chị em tỏ vẻ hài lòng về cái nick có một không hai giữa mấy chục cái nick khác trong room nào TinhThienThu, Meocon, LangDu, BenSongxua, Tuyetlanh, rồi Tymy, Tommy, Pridey, HateOnion, Horn89 v...v... Thế rồi một ai đó đã gọi đích danh tên Susu - Hi! Susu, Su hào, lính mới hả ? Hai chị em giật mình lúng tùng không biết trả lời sao, nhìn nhau cười như hai con ngốc ... vẫn không nhúc nhích cuối cùng Vi bảo thôi kệ họ mình ngồi coi họ chat như thế nào ? Bé Chi cũng đồng ý và hai chị em căng mắt nhìn lên màn hình, nhìn những dòng chữ nhỏ xíu như nhảy múa với những lời đùa cợt không đầu không đuôi, vô thưởng vô phạt và không ai có thể hiểu nổi họ đang nói gì. Vi bất giác thở dài nói với Chi : - Trời, tưởng chat là gì , sao mà chán qúa, toàn nói chuyện trên trời dưới đất lãng xẹt . - Chị Hai phone cho Duy coi nó có online không? Không online thì offline cho rồi chán qúa ! Vi vội vã bấm số gọi cho Duy, nhưng gọi hoài không được, chắc nó còn ngủ vì giờ này còn sớm qúa . Bỗng xuất hiện một nickname HaiAu, anh chàng đang chat với một cô nàng nào đó nick Xinhxinh, nhưng lại bị một anh chàng khác nick Deplao phá đám, mẫu trò chuyện vui vui làm Vi chú ý . Buồn qúa chẳng biết làm gì nên Vi mạnh dạn vào cuộc : - Susu :Hi, Xinhxinh đừng qúa nhẹ dạ cả tin coi chừng bị mấy anh xí gạt ... - Xinhxinh :Chào Susu, cảm ơn nha, vậy là Xinhxinh có đồng minh rồi, nãy giờ bị áp đảo tinh thần qúa trời . - Deplao :Susu em, ở đâu xuất hiện đúng lúc dzậy ? Nãy giờ hai anh đang dành giật ... một em, giờ thì đủ cặp đủ đôi rồi nha .XinhXinh anh nhường em cho HaiAu đó ! - XinhXinh : Xiiiiiiiiiiií ... Ai mà thèm mấy ông già dê - ......... - ......... Vi vẫn ngồi bất động không tham gia vào câu chuyện ngày càng sôi nổi của họ . Vi quay qua cầu cứu em gái . Chi đang đọc báo nó bực bội gắt : - Mệt bà qúa, tui không thích mấy trò ruồi bu này chút nào . Nói vậy nhưng Chi vẫn đến ngồi gần Vi . Chi nhỏ hơn Vi 5 tuổị . Khác Vi, Chi rất có cá tính và mạnh bạo . Vi lại có tính hài hước và nói thẳng mà không sợ người đối diện phiễn lòng . Chi type rất nhanh trên bàn phím : - Susu: Alo, nhường qua nhường lại cái gì, Anh nào muốn gì thì cứ nói, không cần rào đón trước sau đâu . - Deplao : Em là lính mới phải không ? Anh giới thiệu trước nha : Tên Bình, 26 tuổi, ở Cali , tới lượt HaiAu làm gương đi . - HaiAu : Tên Hải , 27 tuổi , Vietnam . OK, tới em đó XinhXinh - Xinhxinh : Em cũng phải giới thiệu à ? Susu đâu có cần biết đúng không ? - Susu : Cần chứ, thôi tui giới thiệu luôn nha tên Thục Cầm, không nói tuổi vì tất cả đều đáng tuổi em út hết ...hihihi ... Câu trả lời của Chi bị mọi người nhao nhao phản đối, nhưng nó đã nhanh chóng tìm ra cách trả lời . Cuối cùng thì Chi cũng bị cuốn vào những lời đối thoại đó . Cả Vi cũng vậy và quên rằng họ đang chờ Duy . Hôm đó không gặp được Duy, chờ hoài không thấy Duy online, rất khuya Vi mới gọi cho Duy thì nó bảo chưa đăng ký internet, hẹn một vài tuần nữa . Thế nhưng không hiểu sao hôm sau và hôm sau ... hôm sau nữa Vi vẫn mở computer và lại online rồi login vào Vietfun dù biết rằng em trai không thể online để nói chuyện với Vi . Mấy ngày sau Vi đã không còn nói chuyện chung nữa mà đã vào private để nói chuyện riêng với HaiAu, lúc đầu cả Chi cũng tham gia : - HaiAu : Susu đã đi làm hay còn đi hoc ? - Susu : Đi làm rồi, 35 tuổi còn đi học gì nữa ? Hỏi chi mà thừa thãi ... 5 đứa con rồi còn học hành gì nữa, học thì ai nuôi con - HaiAu : Nhà anh ở Đồng Nai, nhà Susu ở Sài Gòn à ? - Susu : Uh, Sài Gòn, nhà HaiAu ở Đồng Nai mà ở đâu mới được chứ ? - HaiAu : Ở Long Khánh , nhà Anh kinh doanh cafe va nông sản - Susu : Vậy à, nhà Su cũng trồng cafe đó, có mua không ? Tất cả những lời đối thoại trên đều do Chi tự nghĩ ra, Vi chỉ ngồi xem và cười khúc khích . Anh chàng có vẻ chân thật nhưng bé Chi thì trêu chọc khiêu khích, vì tất cả đều là do Chi bịa ra . Trên màn hình lại hiện lên dòng chữ : - HaiAu : Ủa, vậy hả, nhà Su trồng cafe ở đâu ? Vi còn đang mơ màng thì bừng tỉnh vì bé Chi la toáng lên : - Chết cha, ở đâu trồng cafe Chị Hai ? Vi cũng lúng túng không biết trả lời sao thì Chi đã phản ứng rất nhanh - Susu : Ở Ban Mê Thuột , anh có biết chỗ này không ? Em ít lên lắm vì mướn người ở trên đó . Chi lý lắc quay sang Vi thì thầm : - Trả lời trước phòng ngừa hắn hỏi chi tiết thì điếc luôn . Tôi lại phì cười vì sự thông minh nhanh nhảu của em gái .Mấy ngày sau Chi không tham gia nữa và nói : - Thôi bà thích thì nói chuyện với hắn một mình đi, chán thấy mồ, chat gì mà nghiêm chỉnh như học môn triết học vậy, không vui gì cả . Bữa đầu thấy tên HaiAu - cải lương không chịu nổi, nghe đã phát chán, không hiểu sao bà lại thích hắn ta ? Vi trả lời Chi một cách chống chế : - Con nhỏ này, thích hồi nào ? Chat cho vui thôi, thì có quen ai khác ngoài hắn đâu ? Và không biết tự lúc nào, không hẹn trước mỗi đêm 8 giờ Vi lại online ... để lại trò chuyện với người có nickname HaiAu, mà Vi cũng không lý giải được là tại sao ? Một hôm đang chat vui vẻ và tranh luận về mặt hàng nông sản xuất khẩu, thì bỗng dưng HaiAu biến đâu mất . Vi ngồi đợi hoài, đợi mãi vẫn không thấy đâu . Lúc đó ngoài trời bắt đầu mưa rất to và ... cúp điện . Vi định chờ có điện lại sẽ online ... nhưng khi có điện Vi lại nghĩ online làm gì cơ chứ, hắn ta thật vô duyên, offline cũng không hề nói một lời tạm biệt . Thật đáng ghét ! Mải suy nghĩ miên man, Vi thiếp đi lúc nào không biết . Tối hôm sau Vi lại online và kia rồi anh chàng co cái nick "cải lương" HaiAu đã có mặt . Vừa thấy Vi Anh ta đã say Hi ! liên tục, nhưng nghĩ tới việc hôm qua, Vi giận dỗi không thèm trả lời và cố tình vào private chat với người khác . HaiAu liên tục gởi hoa tới và xin lỗi rối rít, cuối cùng Vi thấy tội nghiệp qúa nên trả lời anh ta : - Susu : Người đâu mà kỳ cục, tự nhiên biến đi đâu mất tiêu không nói lời nào để người ta chờ muốn chết . - HaiAu : Hôm qua ở nhà anh mưa lớn qúa bị cúp điện đột ngột, gần 12 giờ mới có lại, anh online kiếm em hoài không thấy . Thôi năn nỉ mà, đừng giận anh được không ? Ai biểu Anh xin số phone của em hoài không chịu cho ? Vi thấy mình cũng giận vô lý . Mà đúng thật vì sau đó nhà Vi cũng mưa lớn và cúp điện . Đúng là anh ta đã cho Vi số cellphone cả bao nhiêu lần và năn nỉ Vi cho số phone, nhưng Vi đã không thèm nhớ số phone của anh ta thì thôi, đằng này Vi cũng không thèm cho HaiAu biết số phone của Vi luôn . -Susu : Ai mà thèm giận người dưng cho mệt . Biết số phone của người ta để làm gì ? - .... - .... Một tuần rồi hai tuần như thế , hai người đã trở nên thân thiết hơn . Mỗi lần online Vi lại tìm nick HaiAu, hôm nào không gặp bỗng dưng lòng Vi lại chợt buồn . Từ sự cố cúp điện hôm họ, hai người đã cho nhau biết địa chỉ mail của nhau, để lỡ có chuyện gì bận không online được thì có thể báo cho nhau biết qua mail . Từ hôm cho HaiAu biết địa chỉ mail, ngày nào Vi cũng nhận được một bài nhạc và vài lời rất ngắn gọn nhưng ngọt ngào và chứa đầy tình cảm . Vi cảm thấy vui và hồi hộp mỗi khi check mail, hồi hộp không biết hôm nay sẽ nhận được bài nhạc nào của anh . Tuần thứ năm, Vi đi công tác đột suất ở Hà Nội, tối hôm đó Vi vẫn online và nói với HaiAu rằng : - Susu : Mai em phải đi công tác ở Hà Nội rồi, công ty em dự triển lãm ở ngoài đó, không thể online và nói chuyện với Anh . - HaiAu : Vậy à ! Chừng nào em mới về ? Em đi lâu lắm không ? Em đi rồi ai chat với Anh ? Trời ơi, chắc buồn lắm ... Vi đọc những lời của anh mà nghe lòng cũng buồn, mấy tuần nay chat với anh đã như một thói quen không thể thiếu . Nhưng Vi cố gắng không bộc lộ cảm xúc của mình . - HaiAu : Vi ơi, em đâu rồi ? số cellphone của Anh em có ghi lại không ? - Hai Au : Anh cho em lại lần nữa số điện thoại của anh nè, em ghi lại đi . 0913940742, khi nào tới Hà Nội nhớ báo cho anh biết là em vẫn khoẻ nha . Lần này thì Vi save số cellphone của anh vào máy của Vi, Vi cũng không định là sẽ gọi cho anh, chỉ bấm vào cellphone của mình một cách vô thức như một cái máy . - HaiAu : Vi ơi, em đâu rồi ? sao em không trả lời anh ? Em đã chuẩn bị hành lý chưa ? Em nhớ mang theo áo ấm nha, có thể ngoài đó sẽ lạnh . Sự quan tâm từng ly từng tý của anh đã làm Vi xúc động . Vi cảm thấy thật buồn như sắp xa một người thân, dù Vi quen Anh chưa lâu và chưa bao giờ gặp anh . Hôm đó hai người tạm biệt sớm vì Vi phải sắp xếp hành lý, hơn nữa mai Vi phải bay chuyến sớm . Và thật lạ lùng, vì những lần trước cả hai cũng nói lời tạm biệt mấy chục lần mới offline được, nhưng chưa có lần nào lại lưu luyến như lần này . HaiAu vẫn dặn dò Vi đủ thứ, như là một người anh quan tâm đến em gái . Đến sân bay Nội Bài chưa kịp lấy hành lý, người Vi nghĩ đến đầu tiên là HaiAu với lời dặn "phone cho Anh báo rằng em vẫn khoẻ" . Vi định phone nhưng lại thôi . Cuối cùng Vi gởi tin nhắn "Em đã tới Hà Nội rồi, em vẫn khoẻ, ngoài này không lạnh lắm" . Bấm xong những lời nhắn này Vi chần chờ mãi không gởi, vì Vi biết rằng khi nhận được tin nhắn của Vi cũng đồng nghĩa với việc HaiAu sẽ biết số cellphone của Vi . Đã mấy lần định gởi nhưng lại thôi . Cuối cùng khi check in ở một Hotel gần trung tâm triển lãm Giảng Võ, Nghi đã không kìm lòng được và đã gởi cho anh . Vài phút sau cellphone của Vi rung lên với tiếng nhạc vui tai, Vi giật mình vì chính là anh gọi . Cầm phone trên tay vừa muốn nhận, lại vừa lo sợ, cuối cùng Vi đã quyết định không nhận phone của anh . Một lúc sau anh lại phone lại lần nữa . Vi gởi cho anh một text messege nữa "Anh đừnng phone cho em, em không nghe đâu, có gì gởi msg cho em được rồi" . 6 ngày ở Hà Nội hai người vẫn liên lạc hay nói đúng hơn vẫn "chat" với nhau đều đặng bằng cách gởi text message qua cellphone . Vi cảm giác như anh ở thật gần, bên cạnh Vi . Lời lẽ của anh lúc nào cũng ngọt ngào, anh lúc nào cũng tỏ ra quan tâm và lo lắng cho Vi từng ly từng tý một . Từ khi biết số cellphone của Vi, ngoài lúc gởi message qua lại với nhau . Sáng nào khi thức giấc, mở cellphone Vi cũng nhận được tin nhắn của anh "Em ơi, thức dậy chưa em ? Chúc em một ngày mới tốt lành !". Mỗi khi Vi chuẩi bị ăn cơm trưa hay cơm chiều, thì hình như anh ở ngay bên cạnh và biết Vi đang chuẩn bị ăn cơm . Hôm nào mỗi bữa cơm Vi cũng nhận được "Chúc em ăn thật ngon miệng !" . Và buổi tối thì lại "Chúc em ngủ thật ngon với những giấc mơ thật bình yên !" ... Những lời chúc của Anh đã bắt đầu làm Vi chờ đợi và cảm thấy thiếu, cảm thấy lo lắng mỗi khi nhận được hơi trể . Anh đã làm trái tim lãng mạn của Vi, đã làm cho trái tim đã từ lâu tưởng chừng như đã chai sạn ngủ yên không còn biết yêu của Vi bừng tỉnh giấc , nó lại đập rộn ràng mỗi khi nhận được tin nhắn và những lời chúc lập đi lập lại giống nhau của anh . Vi đón nhận nó một cách chân thành và chưa bao giờ Vi có cảm giác nhàm chán . Chuyến công tác trôi qua, Vi trở về, đáp máy bay xuống phi trường Tân Sơn Nhất, vừa mở cellphone Vi đã nhận được mgs của anh "chào mừng em đã về tới Sài Gòn, em có mệt lắm không ? Nhớ em thật nhiều " . Tim Vi đập thật nhanh, vi cảm thấy sung sướng vì có một người đã và đang rất quan tâm tới Vi . Tối hôm đó Vi chưa kịp online thì lại nhận được diện thoại của anh, chần chờ và suy nghĩ mãi, cuối cùng Vi nhắc máy - Alo, có phải Yến Vi không ? Anh là Hải - HaiAu đây . Giọng anh hơi run có lẽ vì qúa hồi hộp và căng thẳng, nhưng rõ và â'm nồng, vừa lạ mà cũng như rất quen . Tim Vi lại đập thật nhanh, Vi vẫn im lặng không trả lời - Alo, vui lòng cho hỏi có phải số máy của Yến Vi không? - Alo, Vi nghe đây, chào anh ! - Em có mệt lắm không ? Chắc là mệt lắm phải không ? Em đã ăn chưa ? Trên máy bay em ăn có được không ? Hàng loạt câu hỏi của anh làm Vi bối rối . Vi chưa kịp trả lời thì Anh lại tiếp : - Em ngủ sớm đi, không cần online đâu, mai mình gặp nhau cũng được mà . Mai em check mail nha, mỗi ngày anh vẫn gởi nhạc cho em . Chúc em ngủ thật ngon ! Vi như bừng tỉnh và đáp lại như một cái máy - Bye anh, ngủ ngon ! .:D:D | | | | |
|
|