pikachu Admin
Tổng số bài gửi : 224 Reputation : 1 Join date : 15/03/2010 Age : 34 Đến từ : hòa hiệp.xuyên mộc.brvt
| Tiêu đề: cười nghiêng ngả Mon Mar 22, 2010 12:54 am | |
| | | | | Xúc Động
Một ông lão ốm rất nặng phải nằm điều trị nội trú trong bệnh viện. Một hôm, con trai ông đến thăm và họ chỉ có thể nói chuyện với nhau qua ánh mắt ấm tình cha con. Đột nhiên, người cha bỗng thở gấp rồi vồ lấy cây bút và mảnh giấy bên giường. Bằng chút sức tàn, người bệnh viết vội dòng chữ rồi đánh rơi giấy bút và gục xuống, qua đời. Người con trai sầu thảm đến nỗi không để ý đã nhét di ngôn của cha vào túi áo khoác. Trong đám tang, người con tình cờ thọc tay vào túi áo và thấy mẩu giấy. Run run xúc động, anh rút nó ra đọc. Mảnh giấy có hàng chữ: "Đồ khốn kiếp! Nhấc ngay cái mông khỏi ống ôxy của tao!"
Hy Sinh
Có 11 người, 10 đàn ông và 1 đàn bà đang bám trên thang dây của 1 chiếc máy bay cứu hộ .Vì thang dây chỉ chịu được sức nặng của 10 người nên 1 người phải hy sinh để cứu 10 người còn lại. Đùn đẩy mãi, không ai chịu thả tay ra, người phụ nữ liền buồn rầu nói: - Tôi là phụ nữ, Chúa đã sinh ra tôi để giúp đỡ, chia sẻ khó khăn hoạn nạn với các anh, là người hy sinh vì hạnh phúc của đàn ông. Tôi sẽ thả tay ra để các anh được sống. Vừa dứt lời, 10 vị đàn ông vỗ tay sung sướng... Hãy cảnh giác trước lời nói của phụ nữ
Đầu truyện này cho tớ sry các bạn nào nói tiếng xứ Quảng Ngãi (hay còn gọi là Quảng Ngữa) 1 vài điều, do ngôn ngữ VN bị bất đồng, 1 số vùng phát âm khác nhau, nhưng cũng xin tạm viết 1 bài truyện về tiếng nói và ngôn ngữ người Việt Nam ...
Cảnh 1:
Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ: - Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay. Cô gái trẻ trả lời: - Dợ, hai ba bửa tém một bửa ! Bác sĩ lắc đầu: - Không! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á ! Cô gái trẻ trả lời: -Dợ, hai ba bửa tém một bửa! Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn: - Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa.. Cô gái trẻ tức tối trả lời: - Dợ! em đẻ nó số của em lừa hai ba bửa tém một bửa (237-817) *********************** Cảnh 2:
Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám: -Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được? Cô đổi số điện thọi rồi sao? Cô gái: -Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém! (567-0808)! Bác sĩ: -Chời đét !!! __________________ Cảnh 3 :
Bs : vẫn ko gọi đc, thế là thế nào ? Cg: dợ , tại thèng chồn em nớ kiu đổi.Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi: là tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508) Bs : ẹc ! 1 năm ko tắm thì cô đi ra dùm tui ! ************************************************************************ Tại bến xe đò (theo lời kể của một người xứ Quảng):
Một anh Dziệt Nôm dzìa thăm quê hương. Gặp một cô gái xinh xắn ở bến xe đò, anh ngần ngừ muốn làm quen mờ hỏng biết tính mần seo. Anh theo cô gái len xe đò, từ xe đò dzìa tận trong ngõ hẻm, thỉnh thoảng cô gái quay lợi liếc mét nhìn anh cừ lồm anh choáng dzoáng. Cúi cùng chịu hỏng nủi, anh ngập ngừng len tiếng: -Cô ui cô, số điện thoại của cô số mí để tui liên lạc mí cô ? Cô gái cừ lỏn lẻn: -Tém hơi không, tém hơi, tém hơi... -Cô lầm gùi, tui hỏng thích kí dzụ nì. Cô gái đỏ mẹt: -Thì em núa gùi đó, số của em lờ tém hơi không, tém hơi, tém hơi (820-8282)?? Đau ở đâu Một giáo sư địa lý đến khám bệnh. Bác sĩ là nữ hỏi: - Ông bị đau ở đâu? Giáo sư trả lời: - Phía đông nam của thận.
Họ đi tiễn anh taMột buổi tối, ba người đi đến một ga xe lửa vào lúc quá mười giờ khoảng vài phút. Một trong ba người hỏi người khuân vác hành lý: - Mấy giờ thì có chuyến tàu nữa đi Luân Đôn hả ông? người khuân vác hành lý trả lời: - Các ông vừa lỡ một chuyến rồi. Cứ một tiếng lại có một chuyến tàu, chuyển tiếp theo vào mười một giờ. Họ nói: - Thôi được, chúng ta đi uống rượu nào! Và họ vào một cửa hàng ăn uống. Quá mười một giờ độ vài phút gì đó, họ chạy ra sân ga hỏi người khuân vác hành lý: - Tàu đã chuyển bánh chưa hả ông? Người khuân vác hành lý nói: - Tàu chạy rồi còn gì. Tôi đã nói với các ông rồi mà, tàu chạy lúc mười một giờ! Họ lại nói: - Thôi được, chúng ta lại đi làm một chầu rượu nữa! Còn người khuân vác nói: - Chuyến sau là chuyến cuối cùng đấy, nếu các ông lỡ chuyến này nữa, các ông sẽ không đến được Luân Đôn đêm nay đâu! Đến mười hai giờ, đúng lúc chuyến tàu cuối cùng chuyển bánh thì họ chạy hết sức ra khỏi cửa hàng ăn uống. Hai trong ba người vừa cao vừa có đôi chân dài lên được tàu đúng vào lúc tàu ra khỏi ga, còn người thứ ba vừa thấp vừa béo lùn không chạy được nhanh nên anh ta bị rớt lại. Sau đó đột nhiên anh ta phá lên cười. Anh ta nói với người khuân vác đang đứng bên cạnh: - Ông có nhìn thấy hai bạn của tôi chạy lên tàu và để tôi lại đấy không hả ông? Người khuân vác trả lời: - Tôi thấy họ lên được tàu rồi! Anh ta nói: - Hay thật, tôi mới là người sẽ đi Luân Đôn còn hai người kia chỉ đi tiễn tôi thôi!
Đổi ngội Trong hiệu uốn tóc nữ, hai cô gái gặp nhau. Một cô hỏi: - Xin lỗi, nghe nói đám cưới của cậu với anh Bin không thành phải không? - Tan rồi. Chúng mình chia tay nhau đã lâu! ố Cô gái kia thở dài. - Sao cậu không kể cho Bin nghe về bà cô giàu có của cậu? - Mình có kể. Nhưng đó chính mới là tai họa! - Chuyện thế nào? - Đổi ngôi rồi. Bin từ người yêu, giờ đã trở thành ông chú của mình!
Chuyện Osin Vợ bảo chồng: - Anh yêu, cô Ô-sin mới của chúng ta làm cả mónmì lẫn món trứng đều bị cháy đen. Anh có bằng lòng tạm thay bữa tốibằng vài nụ hôn không? - Biết làm sao được, em yêu. Em gọi cô ấy lên đâyđi. * Đứa con trai bảo mẹ: - Mẹ biết không, chị Ô-sin nhà mình mắt tinhlắm. - Sao con lại nghĩ thế? - Vì tối qua, lúc mẹ đi vắng, nhà mình bị mấtđiện tối om. Thế mà con nghe thấy chị ấy bảo bố: "Hôm nay anhkhông cạo râu à?".
* Bà chủ nhà nghiêm khắc gạn hỏi cô giúp việc mớixem tại sao cô ta lại bỏ chỗ làm cũ. - Thưa bà, tại vì không khí trong nhà họ khôngđược lành mạnh lắm! Thằng bé con thì quá lười, còn bố nó lại... quásốt sắng.
Lương tâm. Một người đàn ông bị lạc phương hướng trên một hương lộ dừng lại trước một nông trại để hỏi đồng. Ông ta trông thấy người chủ trại ngồi ở hiên sau đang thò đầu vào sáu chiếc đèn và xén bấc. Người đàn ông tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy người chủ trại vẫn còn dùng đèn dầu trong nhà mình: - Vì sao ông lại không kéo dây điện vào nhà mà dùng? - Ôồ, chúng tôi có điện chứ- Người chủ trại bảo- Nhưng chúng tôi chưa hề dùng đến nó bao giờ bởi vì chúng tôi chưa hề hết dầu!
Tuổi tác Người du khách với chiếc máy ảnh đong đưa dưới cổ đã dừng lại phía bên ngoài một túp lều tồi tàn bên một con đường núi. Đang ngồi trong một chiếc ghế xích đu ở ngoài mái hiên là một hình ảnh tuyệt vời của một ông lão sơn cước có dáng cục mịch. Người du khách nói: - Cháu có thể chụp cho cụ một bức ảnh được không ạ? Ông lão nói: - Với tôi thì chẳng hề gì, cứ chụp đi! Sau khi đã chụp được hai, ba "pô" hình, người du khách nói: - Cháu luôn luôn thắc mắc làm thế nào mà dân miền núi như cụ lại sống được quá thọ như thế. Cụ có bí quyết gì vậy? - Chả có bí quyết gì về cách sống của tôi cả!- Ông ta nói- Mọi người quanh đây đều biết cả. Mỗi ngày tôi uống khoảng một lít rượu uýt-ky nhà làm, và hút khoảng sáu điếu xì gà do tôi cuốn từ những lá thuốc nhà trồng và dong duổi đi tìm mọi cô gái trong vùng. - Cuộc sống như thế có vẻ khá phí sức đối với một người chạc tuổi như cụ- Người du khách nói- Nhân tiện, xin cụ cho biết năm nay cụ được bao nhiêu tuổi rồi? Người đàn ông nói: - Đến tháng mười này tôi được băm hai! | | | | |
|
|