pikachu Admin
Tổng số bài gửi : 224 Reputation : 1 Join date : 15/03/2010 Age : 34 Đến từ : hòa hiệp.xuyên mộc.brvt
| Tiêu đề: tuyển tp65 truyện cười bể bụng Tue Mar 23, 2010 10:04 pm | |
| | | | | Tuyển Tập Truyện Cười BỂ BỤNG
--------------------------------------------------------------------------------
Bản kiểm điểm và các định luật
Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam Độc Lập----Tự Do---Hạnh Phúc
Bản Kiểm Điểm
Kính gửi cô giáo chủ nhiệm.
Hôm qua, trong giờ ra chơi, bạn Hiếu ngồi cạnh em loay hoay phẫu thuật cái bút mực. Dù bạn không cố tình song lực quán tính vẫn khiến mực rơi vào áo em. Bạn ấy không hề xin lỗi cũng như không chịu chấm dứt ngay việc giải phẫu vật đáng ra nên đưa vào viện bảo tàng từ lâu rồi. Máu dồn vào tim khiến em đã dùng 1 lực xấp xỉ 400N tác dụng lên người bạn ấy trong khoảng thời gian xấp xỉ 0,5s. Vì xung của lực bằng độ biến thiên động lượng nên đáng ra bạn ấy phải chuyển động lùi nhưng thật tiếc, bạn ấy béo quá, phản lực tác động lên tay em còn lớn hơn cả 400N kia. Theo phản xạ tự vệ, bạn ấy lao vào em với vận tốc khá lớn, không một chút do dự. Kết quả là em bị bắn vào tường, mà tường lại nặng hơn em rất nhiều. Tuân theo định luật III Newton, tường đứng yên, em bật ngược trở lại .
Tuy có hơi đau nhưng do cay cú, em liền áp dụng ngay định luật "Húc". Chỉ tại tội thừa mỡ nên va chạm giữa đầu em và bụng bạn ấy là ... va chạm dẻo, lực của em bị triệt tiêu. Liên tiếp sau đó là một chuỗi quy tắc bàn tay trái, quy tắc bàn tay phải khiến em bị dao động với tần số lớn. Đến lúc này, em không còn đủ sức chiến đấu nữa vì theo một vế của định luật bảo toàn năng lượng thì năng lượng không tự nhiên sinh ra, trong khi bữa sáng của em lại có hạn. Biết thân biết phận, em đã dựa vào Định luật bảo toàn tính mạng mà tự rút lui ôm hận về nhà .
Hôm nay, em viết bản kiểm điểm này để mong cô tha thứ. Em hứa lần sau nếu có đánh nhau, em sẽ chuẩn bị bữa sáng chu đáo hơn hay ít ra, cũng chọn đứa gầy hơn em làm đối thủ.
Nghề chồng sướng vợ
Ba cô gái mới lấy chồng trò chuyện với nhau, một cô than thở: "Chồng tớ làm nhân viên điện báo, tay gõ nhiều quá, đến nằm ngủ cũng gõ đầu tớ côm cốp".
- Thường thôi, chồng tớ làm ở nhà máy vặn vít, làm nhiều quá, hậu quả là gặp gì vặn nấy. Ngủ mơ còn vặn tớ nheo nhéo.
Cô thứ 3 cười mãn nguyện:
- Chồng tớ cũng bị bệnh nghề nghiệp như thế. Nhưng may thay anh ấy là vận động viên bắn súng
Tại sao đàn ông khác đàn bà
Sao lại gọi là ông Trăng (ông mặt trời, ông sao) mà không gọi là bà Trăng? Câu trả lời: - Bởi vì đàn ông đẹp hơn đàn bà! Tại sao chỉ có bà phù thủy độc ác mà không có ông phù thuỷ độc ác? Câu trả lời: - Không có người đàn ông nào độc ác như đàn bà! Tại sao chỉ có mỹ nhân kế chứ không có nam nhân kế? Câu trả lời: - Họ không gian xảo như phụ nữ được! Tại sao có ông già noel mà lại không có bà già noel? Câu trả lời: - Tại vì đàn ông nhân hậu hơn đàn bà! Tại sao lại gọi là phụ nữ mà lại không có ....phụ ông? Câu trả lời: - Tại vì con gái chỉ là phụ thôi!..
Những bài văn ngộ nghĩnh
Hôm nọ nghe một chị giáo viên chủ nhiệm lớp 4 kể :
Lớp chị có một đứa HS làm bài hay lắm. Đề bài là „ Hãy kể lại một việc làm tốt của em „
Đứa HS đó đã viết như sau „ Mỗi khi nhìn thấy chai bia là em lại nhớ đến một việc làm tốt của em. Đó là một hôm Bố em nói xấu nhà ngoại. Mẹ em giận lắm nói lại Bố. Vậy là Bố mẹ em cãi nhau. Mẹ em tức quá lôi chai bia ra uống. Mẹ em uống hết ba chai bia xong sai em đi mua bia nữa. Em sợ quá chạy ra gọi bà hàng xóm sang can thiệp. Vậy là Bố mẹ em mới không cãi nhau nữa Từ đó mỗi khi nhìn thấy chai bia em lại nhớ đến việc làm tốt của mình „
Cười muốn chết luôn
Kết luận rút ra: Cấm các ông được nói xấu nhà vợ. Nhớ nhá !
Hôm nay lại đựoc nghe một cô giáo dạy lớp 5 kể về một bài văn của HS mình
Đề bài „ Hãy tả một người mà em yêu quý nhất „
HS đó tả về cô giáo chủ nhiệm nó. „ Cô giáo em có hai cái mắt hai cái mũi xinh xinh. Cô có hai cái tai yêu yêu. Môi cô hồng hồng mỗi khi cười hàm răng như mới đánh. Mắt cô lấp lánh không bao giờ có gỉ. Cô đến lớp không bao giờ ngáp ngủ. Mỗi khi cô vào lớp cả lớp đứng nghiêm chào cô. Đấy là cô Hà chủ nhiệm lớp em…“
Ặc ặc ặc…
Đọc những bài văn của HS kiểu này chắc chết vì sặc mất. Hehe .
May mà cô Hà đó còn xinh chứ tả cô nào béo quay như lợn chắc ko biết thế nào. Hehehe. Kết luận.: Không cho phép HS tả chính mình . Tả cô giáo lớp khác thì ok hehe.
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
Cảm ứng từ
Trong giờ học lý, Mai quay sang mượn tập lý của Hoa chép bài, sau đó không hiểu chuyện gì cô ôm mặt cười, và đưa tập cho Nam chỉ dòng chữ, Nam cũng cắn chặt môi cười đỏ cả mặt.
Bỗng nghe thầy gọi trả bài, Hoa giật tập về, đi lên bảng. Thầy giáo coi tập Hoa trợn mắt, rồi viết lên bảng dòng chữ "Cảm Ứng Từ", và nói:
- Các em xem bạn Hoa viết tắt chữ này nhé: C.Ứ.T, cả chương này chỗ nào tôi cũng thấy chữ đó, em Hoa sáng tạo thật.
Cả lớp được một trận no cười.
Lời nhắn với các học trò: Muốn sáng tạo, hãy cẩn thận!
Nhật ký chủ tiệm net
Khách hàng của những tiệm net hiện nay 98% đều là thiên tài, bật máy ko biết, bật chương trình gõ tiếng Việt ko biết, vào game ko biết thoát ra, sever bảo trì thì nói máy có vấn đề. Bố mày rất muốn một tay bóp chết chúng mày, bóp chết rồi vò thành một đống, rồi quăng vào dầu sôi chiên, sau đó dùng chân đạp cho nhuyễn ra. Chat voice ko biết bật mic, nói headphone hỏng rồi. Xem phim thì chê không có lồg tiếng Việt. Hỏi tôi “Có phim ấy không?”, tôi nói không, nó chê phim không được đầy đủ Y!M đăng nhập ko đc nói máy lởm! Chạy qua xem hóa ra đăng nhập pass ko đúng, con bé đó còn hỏi tôi pass bao nhiêu. Có con bé kia còn lợi hại hơn, tiếp nhận webcam của một người chat lạ nào đó, gọi tôi qua, hỏi người trong webcam là ai!! oày tôi có bản lĩnh đấy à Bắn CS người khác ném bom khói, anh chàng dính nguyên quả, hét to: máy bị đơ rồi. Hôm trước có con bé hỏi tôi chat Y!M làm sao đánh chữ có dấu, tôi hỏi: “Em ko biết đánh chữ à?” Em ấy bảo: “Biết”.Tôi nói: “Vậy em cứ thế mà đánh” (đồng thời giúp nó bật Unikey lên), một lúc sau lại gọi tôi, nói: “Anh quản lý, sao đánh chữ ko được?”. Tôi hỏi “Em đánh chữ gì ko được?”, nó bảo “anh đánh giùm chữ Chào Bạn”, tôi giúp nó đánh xong. Sau đó mấy bác biết nó nói gì ko ?? “Đừng đi, ngồi đây giúp em đánh chữ”. tướng mạo thì y chang con khủng long. Hôm nay có anh chàng hỏi tôi, “Quản lý! sao ở đây tôi ko có vcoin nhỉ? giúp tôi down một ít về”… , cái đó mà có thể down về thì cần gì đi làm nữa… - Mất điện ngồi với vợ con đang ăn cơm ngon lành, 1 lũ nhóc chóc đi học buổi chiều chạy vào, anh ơi! em chơi điện tử , bố cắm vào ..ít để có điện cho chúng mày chơi ah? ngoài cửa tao đã treo bảng mất điện rồi cơ mà. - 2 thằng đi 2 đôi dép bánh mì, gần giống nhau, lúc ra 2 thằng giành nhau đôi mới hơn 1 tí, cãi ko lại lại gọi anh ra “anh ơi, đôi dép này của em, ko, dép đó mới là của em.” bố bọn mày đi chân ko về đi, tao rỗi lắm đi làm bao công cho bọn mày hả? - 2 thằng dân tộc vào quán chát, nó bảo mình mở chat cho nó, mình hỏi có nick chưa, nó nói có thế là cứ để nó đánh, ngồi mãi thấy nó cứ hí hoáy loay hoay, ko biết vì sao, chút nó gọi ” anh ơi”, xuống mới thấy Nick thì nó ghi họ và tên nó, pass thì nó nói nó ghi ngày tháng năm sinh nó?, bố chúg mày, đây là quán nét chứ có phải đồn công an đâu mà mày khai lí lịch -Hồi mấy năm trc ngồi trông hàng cũng dính mấy vụ ấy. nào là máy khách chạy đi mua thuốc mà cứ có thằng đòi ngồi vào nói kiểu j cũng ko nghe, còn chửi mình là coi thừơng khách rồi $ các kiểu. rồi thì có ông đi vào ngồi bắn CS cầm chuột = 2 tay rồi hỏi cách nhảy với cả cách đi. -Nhưng tởm nhất vẫn là vụ có bố chơi AU nhảy nhót tít mù rồi đập rầm 1 cái văng cả phím cách và buông 1 câu. ĐM trượt “phi-lít” nản -Đứa thì đeo headphone của thằg máy bên cạnh rồi hỏi: “Nhạc j nghe tiếng súng ko vậy anh, em nhớ bài này đâu phải vậy?” (thằng kế bên đang bắn CF ạ). Bựa nhất là có 1 chị mặt cũng sáng láng mà vào xem phim, cả hàng net cười vật vã mà ko thấy nhục, mình pm tế nhị: “chị ơi đừng xem phim, lag lắm, ng khác ko chơi game đc” mà vẫn trơ trơ, tắt ứng dụng 5 lần thì bà ta mở lại đúng 5 lần, cuối cùng ức chế (ko ngờ người ức chế lại là mình) tắt luôn máy, chị ta ngồi luôn 10′ mới mò ra tính tiền… hết ý thật -Mình vẫn buồn cười cái hồi Mu Hà Nội mới ra có quán game ở chợ Ngọc Hà hồi đó là quán game offline , mình vẫn thường ra đó đánh đế chế với mấy anh và mấy đứa bạn , sau khi có Mu Hà Nội , quán đó treo cái biển to tướng : “Ngày mai có Mu Hà Nội ” . Hôm sau mình ra , thấy cả quán đang tíu tít hỏi nhau : ” Ơ sao ko chơi được nhỉ / Thử bỏ đóng băng ổ cứng xem / Sao toàn ngắt kết nối với máy chủ nhỉ / Anh Tùng xem lại máy chủ xem có bị gì ko / bla bla bla … ” Ông Tùng chủ quán : ” Có bị gì đâu , vẫn vào được mấy game khác đều đều mà , hôm qua anh vừa kiếm tra máy xong , làm gì có , hay nhìn xem có đứt cái dây nối mạng Lan ko ” Mình đang chả hiểu chuyện gì xảy ra thì thằng bạn nhìn liếc qua cái máy chủ hàng , thốt câu rõ to : ” Làm * có mạng mà kết với chả nối ” -Lúc mở phòng net thằng bạn khuyên đừng cho ai vào toilet nhà (tại mở ở nhà), tôi ko nghe,kết quả đây: *diana,whisper…”có nhuộm màu” 1 ngày xuất hiện tầm 6,7 cái *Cửa phòng vệ sinh phải thay 3 lần vì ko chịu nổi vô ảnh cước của bọn nam sinh. *Về chửi tục thì: lớp 9< lớp 8 < lớp 7 và ko phân biệt nam nữ luôn, vậy là hiểu hs bây h ntn. *Vào chơi game thì canh lúc phòng net full máy, gửi xe vào đứng 1 lát rồi chuồn trước khi có máy, chiều đi học xong ra hồn nhiên lấy xe: tiết kiệm 2000 -Tôi làm ở gần trường học, ngày thường rất đắt khách, hè và thi học kỳ thì ngồi ngáp. Nhưng tuyệt đối: ko đánh khách, chửi khách cho dù là học sinh đi nữa, vì khách hàng nuôi mình mà, phải chịu thôi, trừ khi gặp ăn cắp thì đấm.
Con sói và 3 con heo
Ba con heo , heo A tên là "Ai" , heo B tên là "Ở Đâu" , heo C tên là "Cái Gì" Có một hôm , heo A và heo B đứng trc cửa , heo C thì ở trên gác Một con sói phát hiện và muốn ăn thịt chúng , thế là chạy lại trc mặt heo A...
Sói : mày là ai ?? Heo A : uh !! Sói : cái gì ?? Heo A : cái gì trên gác Sói : tao hỏi mày tên gì ?? Heo A : tôi là ai !! Sói lại quay sang hỏi heo B... Sói : mày là ai ?? Heo B : tôi ko phải là ai , nó là ai .(chỉ sang heo A) Sói : mày quen nó ?? Heo B : uh . Sói : nó là ai ?? Heo B : đúng thế . Sói : cái gì ?? Heo B : cái gì trên gác . Sói : ở đâu ?? Heo B : là tôi . Sói : ai ?? Heo B :tôi ko phải là ai , nó là ai .(tiếp tục chỉ sang heo A) Sói : trời ơi !! Heo A+B : "trời ơi" là ba của chúng tôi . Sói : cái gì là ba của chúng mày à ?? Heo B : ko phải . Sói chịu hết nỗi , lớn tiếng quát : tại sao...??? Heo A+B : ông quen ông nội chúng tôi hả ?? Sói : cái gì ?? Heo A : cái gì trên gác , tại sao là ông nội chúng tôi . Sói : tại sao ?? Heo A : đúng rồi . Sói : cái gì ?? Heo A : ko , cái gì ở trên gác . Sói : ai ?? Heo A : tôi là ai . Sói : mày là ai ?? Heo A : uh , tôi là ai . Sói : cái gì ?? Heo A+B : nó trên gác .... Sói cắn lưỡi tự sát
Bao nhiêu tuổi
Một phụ nữ quyết định đi căng da mặt nhân dịp sinh nhật. Bà cảm thấy rất hài lòng về kết quả. Trên đường về nhà, bà ghé vào một quầy ăn và tự thưởng cho mình một bữa ngon lành.
Trước khi ra về, bà hỏi người chủ: "Ông nghĩ tôi bao nhiêu tuổi?"
"Khoảng 35", ông chủ trả lời.
"Ồ, thực ra tôi đã 45 tuổi", người phụ nữ nói và trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Khi đứng chờ tại bến xe buýt, bà cũng hỏi một ông già câu tương tự. Ông ta trả lời: "Tôi đã 85 tuổi rồi và không còn nhìn rõ nữa. Nhưng nếu tôi có thể sờ ngực bà trong vài phút, tôi có thể nói chính xác tuổi của bà".
Người phụ nữ tò mò và thấy rằng không có ai xung quanh nên nhận lời. Vài phút sau, ông già nói: "Bà 45 tuổi".
Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi: "Thật kỳ lạ. Làm sao ông biết?".
"Tôi đứng đằng sau bà trong quán ăn kia", ông già trả lời.
Cần người cầu nguyện
Một cơn bão khủng khiếp ập tới, viên thuyền trưởng biết rằng tàu của mình đang chìm dần.
Ông hét to lên:
- Ở đây có ai biết cầu nguyện không?
Một người đàn ông bước lên và nói:
- Có thưa thuyền trưởng, tôi biết cầu nguyện.
- Tốt - thuyền trưởng nói - Anh sẽ cầu nguyện còn tất cả chúng tôi sẽ mặc áo phao. Chúng ta thiếu đúng một cái.
Phát minh đáng giá
Trong suốt một thời gian dài, các vị khách đến nhà một anh chàng nọ nổi tiếng là thông minh có tài phát minh nhiều cái mới lạ.
Các vị khách đều băn khoăn không hiểu sao cái cổng nhà anh ta lại khó mở đến thế.
Một người bạn thân không chịu được bèn nói:
- Cổng nhà cậu nặng, tớ phải cố hết sức mới mở được. Cậu là một người thông minh đáng nhẽ cậu phải nghĩ ra một cách gì để làm nó tốt hơn chứ?
Chủ nhà mỉm cười:
- Cái cổng chẳng làm sao đâu, thậm chí nó còn là một phát minh cực kỳ đáng giá đấy.
- Cậu không đùa đấy chứ?
- Không, hoàn toàn nghiêm túc, bởi vì cái cổng này được gắn với cái máy bơm nước. Như thế, mỗi người khách đến đã bơm cho mình 20 lít nước từ giếng lên.
Lịch sự tới tận phút cuối
"Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.
Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.
Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.
Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.
Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!".
Đối đáp đêm tân hôn
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ: Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn: Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở: Em để cho anh giữ bản quyền
Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh Sao nay em thấy anh đọc nhanh Không còn đọc kỹ như trước nữa Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm Sách mình cũ rích, chữ lem nhem Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay Đọc hoài vẫn thấy được bay bay Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi Cái bìa sao giống giấy gói xôi Nội dung từng chữ thuộc như cháo Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm Cũng tính hôm nào qua đọc lén Liệu có trang nào anh chưa xem?
Không nhờ được việc gì cả
- Bố mẹ cậu chắc chẳng bao giờ nhờ cậu được việc gì! - Sao lại không?!
- Nhờ việc gì, nói nghe coi?
- Mẹ tui vẫn “nhờ” tui: Mày ăn ít lại cho tao nhờ ! Mày bớt làm biếng cho tao nhờ ! Mày bớt ngủ đi cho tao nhờ...
- !!!
Trã đũa
Hai ông hàng xóm nói chuyện với nhau:
- Này ông bạn ơi, con gà của tôi chạy qua phá hỏng mấy vồng rau của ông, tôi lấy làm ân hận hết sức.
- Có gì đâu mà ông phải ân hận. Con chó của tôi đã cắn chết con gà của ông rồi.
- Thế à, càng hay. Tin ấy khiến tôi yên tâm vô cùng vì chiếc xe hơi của tôi vừa cán chết con chó của ông.
Bợm nhậu và tài xế
Một bợm nhậu không thể lái xe về nhà được vì quá xỉn. Một người bạn gọi taxi cho anh ta. Tài xế taxi hỏi:
- Anh ở số nhà bao nhiêu?
- Hỏi vớ vẩn - Bợm nhậu bực bội - Nó ở trên cửa chứ đâu nữa!
- Nhưng anh có thể đọc cho tôi nghe không?
- Trời ơi - Bợm nhậu gào lên - Ai đời lại gặp một tài xế taxi mù chữ nè!
Ghế đá
Hai kẻ lang thang ngồi trên ghế đá nói chuyện với nhau. Một người hỏi:
- Mày sẽ làm gì nếu mày là tỷ phú?
- Tao à! Tao sẽ cho đặt những chiếc gối trên tất cả các ghế đá công cộng!
Lời nói của chủ tiệm bán xe
Cả nhà lên chiếc xe mới mua đi một vòng, bất chợt xe chết máy. Đẩy bộ gần một tiếng đồng hồ mới đến chỗ sửa xe. Ông chồng chợt lẩm bẩm:
- Bây giờ anh mới hiểu thằng cha chủ tiệm bán xe nói câu đó có ý gì...
- Hắn nói gì chứ? - Vợ vừa lau mồ hôi vừa hỏi.
- Hắn nói dùng xe này tiết kiệm xăng lắm!
Chuyện tình của người già
Sau khi người vợ mất, ông Will rất đau buồn. Ông quyết định đi nghỉ một thời gian.
Ở nơi đó, ngày nào ông cũng đi dạo cho khuây khoả. Một lần đang đi dạo, ông muốn tìm một chiếc ghế đá nào đó để ngồi nghỉ. Nhưng quanh đó chỉ có một chiếc ghế đang có một phụ nữ ngồi. Ông liền tiến đến và xin phép được ngồi cùng cô.
Hai người cùng ngắm cảnh và bắt chuyện với nhau. Người phụ nữ đó cũng vừa mất chồng, nên họ rất thấu hiểu nhau và chia sẻ với nhau một cách dễ dàng. Chiều bắt đầu tàn, ông Will suy nghĩ rất nhanh và liền quỳ xuống trước mặt người phụ nữ mới quen. Ông nói:
- Clarie, tôi có thể hỏi em 2 câu hỏi được không?
Cô Clarie sững sờ đồng ý.
- Clarie, mặc dù chúng ta chỉ vừa mới quen nhau 1 giờ đồng hồ, nhưng tôi linh cảm rằng chúng ta rất hợp nhau. Chúng ta lại đồng cảnh ngộ vừa mất đi những người thân yêu nhất, nếu ở bên nhau chúng ta có thể chia sẻ được với nhau. Vậy em có đồng ý lấy tôi không?
Mắt ngấn lệ, cô Clarie hạnh phúc nói:
- Đương nhiên rồi, em rất hạnh phúc được nhận lời. Nhưng còn câu hỏi thứ hai là gì vậy?
- Em có thể đỡ tôi dậy được không?
Trả lời
Một cậu bé vào nhà vệ sinh công cộng ở siêu thị để "giải quyết nỗi buồn". Vừa đóng cửa lại thì cậu ta nghe thấy một giọng cất lên từ buồng bên cạnh:
- Ê chào, cậu khoẻ không?
Hơi ngạc nhiên, cậu bé buột miệng trả lời:
- Ờ chào! Mình vẫn thường.
Và cái gã bên kia lại nói tiếp:
- Cậu đang làm gì đấy?
Kiểu câu hỏi quái gì vậy? Thế này thì thật là kỳ cục, cậu bé ậm ừ:
- Uhmm, thì cũng giống cậu thôi!
- Chút nữa tôi qua bên cậu được không?
Cậu bé thầm nghĩ "đây thật sự là một gã lập dị rồi, mình cần phải nói câu gì đó, lịch sự một tý, để chấm dứt vụ này". Cậu trả lời:
- Xin lỗi nhá, hôm nay tôi rất bận, và hôm nay cũng là một ngày rất tệ với tôi!
Đến lúc này thì cậu bé nghe thấy gã ở buồng bên kia nói một cách sốt ruột:
- Nghe này!!! Tí nữa tớ phone lại cho cậu nhé, có một thằng điên nào đấy ở buồng bên cạnh cứ trả lời tất cả các câu hỏi tớ hỏi cậu. Bye nhé!
Gái làm tiền và cầu thủ bóng đá
Một người đàn ông bước vào cửa hàng rau quả và hỏi mua một nửa cây xà lách. Cậu bé bán hàng cho biết ở đây chỉ bán xà lách nguyên cây nhưng vị khách hàng không chịu và khăng khăng đòi gặp ông chủ tiệm.
Cậu bé bực dọc đi vào phòng trong, báo với ông chủ tiệm:
- Thưa ông, có một gã dở hơi muốn mua một nửa cây xà lách.
Dứt lời, cậu ta quay lại thì thấy ông khách đang đứng lù lù ngay sau lưng. Nhanh trí, cậu nói chữa: Và quý ông tốt bụng đây đề nghị mua nửa cây còn lại.
Chủ tiệm đồng ý và người khách nhận nửa cây xà lách, ra về. Ông chủ lấy làm hài lòng, bảo cậu bé:
- Ta rất ấn tượng với cách con giải nguy hồi nãy. Cửa hàng này cần những người có khả năng ứng biến nhanh như vậy. Con là người vùng nào thế, con trai?
- Texas, thưa ngài! - Cậu bé đáp.
- Vì sao con lại bỏ nơi đó mà đi? - Chủ tiệm hỏi tiếp.
- Vì ở đó chẳng có gì ngoài gái làm tiền và cầu thủ bóng đá - Cậu bé đáp.
- Hừm... Thật sao? - Chủ tiệm hỏi - vợ ta cũng là người Texas đấy.
- Không phải vậy chứ? - Cậu bé thốt lên - Bà chủ chơi cho đội bóng nào thế?
Thơ thẩn vần y
Trước ngày anh đi Mỹ Em dặn dò từng ly Chuẩn bị chẳng thiếu chi Từ những chiếc va-ly Rồi đến cả cái ví “Số tiền anh đem đi Phải hết sức chi ly Trước khi mua cái gì Điện cho em một tí Không được tiêu phung phí Tất cả việc cần chi Sổ này em đã ghi Anh nhớ phải lưu ý Không được sai phạm gì…”
“Trong nước anh thích chi? Phệt ngang một chữ ký Bao nhiêu là tùy ý Thế rồi “con” thư ký (Tiết hạnh hơi “khả nghi”) Vác tiền quỹ ra chi Chả phải lăn tăn gì Còn khi sang bên Mỹ (Thư ký em cấm đi Đề phòng anh hú hí) Nên anh phải lưu ý Tiền mặt luôn phải chi Không được tiêu tì tì Kẻo lại nhỡ bội chi Kiểm toán đến công ty Không giải trình hợp lý Tức là sẽ rất nguy…”
“Được rồi! Anh hiểu ý Em nói lắm làm gì!”
Giơ ngón tay vợ gí Vào trán người đi Mỹ “Anh vừa nói cái gì? Cẩn thận trước khi đi Lẽ nào không có lý? Em dặn thêm vài ý: Anh chịu khó một tý Đem theo 3 thùng mỳ Tuy chẳng ngon lành gì Nhưng còn hơn mỳ Ý Món Spaghetti Vừa đắt, đĩa bé tí Lại có cái mùi gì… Tiết kiệm dù một ly Đồng nào hay đồng ý Đừng có mà… tinh vi…”
“Đây là bản nội quy Anh đọc kỹ vào đi! Mấy điểm cần lưu ý Em gạch chân bút bi Mầu đỏ đậm một ly Không thể không để ý Xong rồi xin điểm chỉ Xác nhận rồi mới đi”
Em dặn thêm một tý Cái này ngoài nội quy Phải cực kỳ lưu ý: “Đồ” nhà tuy xấu xí Nhưng không bệnh tật gì Lại còn được miễn phí Tiếng Anh gọi… Free! Còn cái “đồ” bên Mỹ Nhất là “girl taxi” Ở chỗ bang Ca-Li Da chúng nó đen xì Eo thì như bánh mỳ Làm việc như… ngựa phi Bất cứ loại khách gì Cũng nhiệt tình mời “đi” Mỗi ngày chơi mấy bi Bệnh HIV, bệnh gì gì… Thôi thì nhiều hết ý Anh tuyệt đối cách ly Không được léng phéng gì Cẩn thận không là “đi”!
Chồng bực mình lí nhí: “Em thật là kinh dị Giám sát anh từng ly Soi xét anh từng tý Chẳng để ho he gì Tuy anh chẳng làm chi Và ngoan như hòn bi Nhưng vẫn thấy bức bí… Không tin em “kẹp chì” Hoặc là cứ gắn… xi!
Riêng “năng lực hành vi” Của anh em lạ gì! Nó thấp bé li ti Mỗi lần “vui một tí” Anh lại ngủ li bì Tỉnh dậy mặt lầm lì Hai tháng sau còn “nghỉ” Tẩn 3 hộp cao khỉ Xương cốt và… ngũ chi Mới đỡ đau một tí Kể cả sang nước Mỹ Gặp được em Yến Vi Dù chẳng ai quản lý Cũng chả làm ăn gì… Thôi nhé! Yên tâm đi!”
Vợ mỉm cười hí hí: “Anh nói cũng có lý Tạm yên tâm anh đi Khi sang tới Hoa Kỳ Mail cho em một tý Các việc khác lưu ý Không được quên điều gì Sức khỏe tiết kiệm đi Chớ có mà phung phí Sau khi rời nước Mỹ Cho phép một ngày nghỉ Hôm sau “trả bài thi”!
Kẻ trộm, gái đĩ và thầy thuốc
Quỷ sứ bắt ba hồn trên dương thế về nộp để Diêm Vương phán hỏi:
Chúng bây khi sống làm nghề gì?
Hồn tên ăn trộm thưa:
- Con nghèo lắm, không có của cải mà bố thí, nên phải thí công, đêm nào cũng đi xem nhà ai bỏ quên cái gì thì con đem về cất giấu cho họ.
Diêm Vương khen:
-Ngươi chịu khó với đời, cho ngườii đầu thai làm quan lớn!
Hồn gái đĩ tâu:
- Con từ nhỏ đến lớn không có chồng, nhưng tính lại hay thương người, nhất là những người đàn ông góa bụa. Ai đến, con cũng tiếp đãi như chồng!
Diêm Vương khen:
- Ngươi thật có lòng nhân đức, cho ngươi đầu thai làm bà lớn!
Hỏi đến thầy thuốc thì hồn nói:
- Con không có lòng nhân đức như hai người kia. Chỉ biết rằng ở dương thế, con cứu chữa được nhiều người khỏi bệnh tật.
Diêm Vương nổi giận đùng đùng, mắt:
- Thì ra những khi ta sai quỷ sứ lên dương thế bắt hồn về, chính mi đã làm cản trở lệnh ta! Ðem bỏ vạc dầu!
Hồn thầy thuốc quỳ lậy, vừa khóc vừa nói:
- Xin Ðại Vương đình cho một đêm, để con về bảo con trai đi ăn trộm, con gái con đi làm đĩ, chớ làm chuyện phúc đức mà bị bỏ vạc dầu!
Gái làm tiền và cầu thủ bóng đá
Một người đàn ông bước vào cửa hàng rau quả và hỏi mua một nửa cây xà lách. Cậu bé bán hàng cho biết ở đây chỉ bán xà lách nguyên cây nhưng vị khách hàng không chịu và khăng khăng đòi gặp ông chủ tiệm.
Cậu bé bực dọc đi vào phòng trong, báo với ông chủ tiệm:
- Thưa ông, có một gã dở hơi muốn mua một nửa cây xà lách.
Dứt lời, cậu ta quay lại thì thấy ông khách đang đứng lù lù ngay sau lưng. Nhanh trí, cậu nói chữa: Và quý ông tốt bụng đây đề nghị mua nửa cây còn lại.
Chủ tiệm đồng ý và người khách nhận nửa cây xà lách, ra về. Ông chủ lấy làm hài lòng, bảo cậu bé:
- Ta rất ấn tượng với cách con giải nguy hồi nãy. Cửa hàng này cần những người có khả năng ứng biến nhanh như vậy. Con là người vùng nào thế, con trai?
- Texas, thưa ngài! - Cậu bé đáp.
- Vì sao con lại bỏ nơi đó mà đi? - Chủ tiệm hỏi tiếp.
- Vì ở đó chẳng có gì ngoài gái làm tiền và cầu thủ bóng đá - Cậu bé đáp.
- Hừm... Thật sao? - Chủ tiệm hỏi - vợ ta cũng là người Texas đấy.
- Không phải vậy chứ? - Cậu bé thốt lên - Bà chủ chơi cho đội bóng nào thế?
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
Chuyện tình ái của bác sĩ
Nhưng em làm thế nào để báo cho anh biết khi con chào đời? - Nữ y tá hỏi.
- Em chỉ cần gửi cho anh một tấm thiệp và viết từ "mỳ spaghetti" ở mặt sau là được. Anh sẽ lo mọi chi phí cho em.
Không biết phải làm gì khác, nữ y tá đành nhận lấy tiền và bay sang Ý.
Sáu tháng sau, vợ của ông bác sĩ gọi điện đến cơ quan và nói với chồng rằng: "Anh yêu à, anh nhận được tấm bưu thiếp rất lạ lùng từ Châu Âu gửi đến, nhưng mà em chẳng hiểu nghĩa là gì cả.
Anh chồng ôn tồn đáp: "Cưng à, chờ anh về rồi anh sẽ giải thích cho em nhé." Tối đó ông về nhà và đọc bưu thiếp rồi bất chợt ngã lăn ra sàn nhà do đau tim. Ngay lập tức ông ta được đưa vào phòng cấp cứu.
Bác sĩ trưởng ở lại an ủi người vợ. Bác sĩ hỏi nguyên nhân gì khiến ông ấy bị đau tim như vậy. Và chợt nhớ đến tấm bưu thiếp, bà vợ lấy ra và đọc: "Mỳ spaghetti, mỳ spaghetti, mỳ spaghetti, mỳ spaghetti. Hai với xúc xích và thịt viên còn hai thì không".
Tên Bạn Bằng Tiếng Dân Tộc ( hay lắm nhá )
Đầu tiên là họ của bạn : : lấy số cuối cùng trong năm sinh của bạn. 0: Đạp 1: Dãnh 2: Danh 3: Bành 4: Nạo 5: Đù 6: Cầu 7: Tỏi 8: Chão 9: Ngọ Kế đến là tên đệm : tháng sinh của bạn là tên đệm của bạn. 1 : Thị .... 2: Hôi ........ 3: Trùm......... 4: Cùi ........ 5: Nhòi 6: Dăng.... 7: Tàn ....... 8: Lũng ......... 9: Cạp....... 10:Cà... 11: Mạc ..... 12: Xì....
Cuối cùng là tên : Ngày sinh của bạn là tên của bạn. 1: Búa .... 2: Nhão.... 3: Nghé... 4: Nhục... 5 èn.... 6 : Tòi..... 7éo..... 8: Thọt..... 9: Thòn..... 10: Mẹc..... 11: Nỡ..... 12: Bé ba 13 : Gờm....... 14: Khạp .... 15: Nhái...... 16: Sò...... 17 : Mực 18 : Hù..... 19 : Mùng ..... 20: Thùi...... 21 : Đíu... 22 :Yểu.... 23 : Tọt.... 24 : Hến.... 25: Nổ .... 26: Hán..... 27 : Mắm 28: Sạt.... 29 : Bóng...... 30: Móng........ 31 : Mén....
Tớ thích làm chuyện "ấy"
Tôi rất thích làm chuyện ấy, làm ít nhất một ngày 3 lần mới đủ lượng.. Nếu như vì một lý do nào đó không thể làm được thì bức bối kinh khủng, không thể tập trung vào việc gì được, kể cả...ngủ.
Với tôi chuyện ấy rất cần thiết, lúc nhỏ vì chưa hiểu nên không quan tâm, từ ngày biết yêu thì cứ như là làm suốt....
Khi làm chuyện ấy, điều quan trọng phải có được một "cái ấy" hợp với mình... Với tôi thì tôi thích loại thân dài, mình to, đầu nhỏ và thon, lông mềm muợt... Đương nhiên không phải loại ấy dễ có đâu nhé, tôi là tôi tìm mãi mới ra đấy, nên quí lắm, ráng giữ gìn cho riêng mình thôi. Mà cái này các bạn không nên cho mượn hay sài lung tung nhé, dễ lây bệnh truyền nhiễm lắm đấy. Tôi thì thích làm chuyện ấy suốt ngày, nhưng đặc biệt là sau khi tắm, cho nên lần nào tắm xong thể nào tôi cũng cố làm phát cho nó sảng khoái.
Trước hết cầm cái ấy lên, xịt một ít dung dịch vào (không có dung dịch thì hỏng bét, khô khốc, chẳng mùi vị gì rất chán), rồi đưa vào trong… Phải làm thật nhẹ nhàng và cẩn thận nhé, mới đầu nên cọ cọ phía ngoài thôi, sau đó mới đưa sâu vào, thật nhịp nhàng, thật đều, lên rồi lại xuống, xoay tròn nữa, như thế mới thích…
Đừng quên lưỡi đấy, quan trọng lắm. (Lưu ý, nên vừa làm vừa soi gương mới thú)
Cứ thế cho đến khi nào thấy bọt trắng xùi ra là coi như xong rồi, rửa sạch ngay. Mà đừng có dại nuốt nó vào bụng nhé, không tốt tí nào…(ngày xưa tôi lỡ nuốt mãi, xong cứ tưởng tượng mình sắp chết)…
Phải làm ít nhất là 3 phút, vì theo nghiên cứu, làm chuyện ấy trên 3 phút mỗi lần sẽ giảm được stress và phòng ngừa được vô số các bệnh khác.
Vì thế tôi cứ đánh răng một ngày 3 lần, có hôm đến…6 lần ấy chứ!!!?
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
Đã bảo mà không tin ...chẹp chẹp
Một kỹ sư máy tính vừa tạo ra được một chiếc máy có khả năng biết mọi thứ. Anh ta tự hào nói với người bạn của mình:
- Hãy hỏi nó bất cứ câu gì. Nó sẽ trả lời cho anh biết.
Người bạn liền gõ câu hỏi vào chiếc máy :
- Bố tôi ở đâu?
Màn hình máy chớp sáng liên tục và hiện ra dòng chữ:
- Bố của anh đang đi câu cá ở hồ Tây.
Người bạn lắc đầu:
- Làm gì có! Bố tôi đã mất cách đây 10 năm rồi cơ mà!
Viên kỹ sư rất bối rối. Anh ta chỉnh sửa một vài chỗ trên máy và đề nghị anh bạn hỏi lại theo một cách khác. Người bạn lại đánh:
- Chồng của mẹ tôi ở đâu?
Một lần nữa màn hình chớp sáng liên tục. Rồi câu trả lời hiện lên:
- Chồng của mẹ anh đã mất cách đây 10 năm. Còn bố anh thì mới bắt được con cá nặng hai kg ở hồ Tây!
Bộ đồ ngủ mỏng nhất cho vợ yêu.....
Một người đàn ông tới cửa hàng thời trang nổi tiếng nhất Hollywood với ý định mua tặng vợ bộ đồ ngủ mỏng nhất có thể. Cô nhân viên tìm và đưa cho ông ta một bộ.
- Cái này giá 200 đô. - Cô ta nói
- Tôi muốn một cái khác mỏng hơn thế này nữa.
- Đây, cái này giá 250 đô.
- Tôi cần loại mỏng nữa.
- Đây là bộ mỏng nhất ở chỗ chúng tôi. Nó giá 500 đô.
- Được! Tôi lấy cái này!
Ông ta hăm hở về nhà đưa cho cô vợ yêu:
- Đây, em lên trên nhà, mặc thử rồi xuống đây cho anh xem nhé.
Cô vợ đi lên gác, mở cái hộp và nghĩ: “Bộ này mỏng thật. Lão già chắc chẳng nhận ra là mình có mặc hay không đâu”.
Vì thế, cô nàng đi xuống nhà mà không... mặc gì hết, xoay một vòng trước mặt anh chồng già:
- Anh thấy thế nào?
- Chết tiệt thật! Với 500 đô đó, bọn ngốc ấy ít nhất cũng phải là cái áo đi chứ nhỉ?
Cầu chuyện củ chuối
Truyện kể về 1 cô nàng bán muối yêu 1 Anh chàng bán chuối nhà ở gần bờ suối , 2 người yêu nhau đắm đuối , họ dẫn nhau ra bờ suối dìm nhau chết đuối .... Thế là kết thúc 1 câu chuyện củ chuối . tin nhắn thật la` củ chuối ---->> Hahahaha !!
Thờ về con gái
Xưa kia ở tuốt trên trời, Ngọc Hoàng Thượng Đế thảnh thơi thấy buồn. Sai bắt một chú chuồn chuồn, Xịt vô mười lít nước tương đem hầm.
Bỏ vô một ký ớt bầm, Chanh chua 5 trái, me dằm 6 tô. Nước mắt cá sấu 7 xô, Dịu dàng một xíu, 8 tô dữ chằng. Nêm thêm 9 chú lăng nhăng, Mít khô, mít ướt cằn nhằn, ghen tuông. Trăm gram nhõng nhẽo giận hờn, Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề. Ngọc Hoàng hứng chí hề hề, "Sản phẩm" hoàn tất không chê chỗ nào. Sai thiên lôi lấy bột nhào, Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than. Cuối cùng một tiếng nổ vang, Thế rồi "con ấy" tàng tàng bước ra. Bèn đặt tên nó "EVA", Còn gọi "con gái" hay là... "cô em"
Người con gái buồn vui đâu khó hiểu Nói giận hờn chút xíu thế rồi thôi Nói ghét ai chứ trong dạ bồi hồi Lòng xao xuyến bao hồi thương lại ghét
Người con gái có yêu nên có hận Nên suốt đời lận đận phải nương duyên Bến yêu ơi, sao nở trách lấy thuyền Thuyền vẫn đợi vẫn chờ hoài lấy bến
Con gái thường nói không Khi con trai nói có Con gái thường nói khó Khi con trai tới nhà
Con gái hay ăn quà Khi ngồi trong lớp học Con gái thường hay khóc Khi nỗi buồn vu vơ
Sợ cánh buồm tuổi thơ Bay vào trong sóng biếc Rồi bồi hồi ngẩn tiếc Một điều gì đã qua
Con gái ít nói ra Điều riêng tư - kỷ niệm Sợ con trai sẽ biết Nói con gái mộng mơ
Con gái là chúa hay hờn Nhiều khi không có chi trơn cũng buồn Con gái là chúa ừ suông Hẹn người ta đến lại chuồn mất tiêu! Con gái là chúa tự kiêu Im im...bắt họ phải chiều chết cha Con gái là chúa ăn quà Lên trường xí muội về nhà ô mai Con gái là chúa lôi thôi Quần này áo nọ....chao ơi đủ điều Con gái dễ ghét dễ yêu Dễ vui dễ giận.....dễ liều khó ưa. Khóc thì như gió như mưa Đến khi cười ngỡ ....Giao thừa pháo ran Con gái là chúa " ăn gian" Chuyên môn liếc trộm đó chàng ngốc ơi! Con gái là chúa dở hơi Hở ra là có ngay lời giáo khuyên Con gái là chúa làm duyên Môi son má phấn...mắt huyền dễ kinh! Con gái coi vậy mà xinh Coi vậy mà lại thông minh nhất đời Con trai dậm đất kêu trời! Không có con gái.....buồn ơi là buồn!
..........................Con gái là hố chôn tình....................... .......................Chôn xong ta được bạn tình bên ta................
:: Bảo Thy và Công An ::
Nghe đồn Bảo Thy ra đồn Công An làm Chứng Minh Thư . Công An hỏi: Cô là ai ? Bảo Thy: Công chúa bong bóng. Công An: Nhà cô ở đâu ? Bảo Thy: Ngọn đồi chong chóng Công An: Làm ơn nói chính xác hơn nào Bảo Thy: Ngôi nhà hoa hồng. Công An: Cô ăn nói cho tử tế nhé ! Bảo Thy: Khóc thêm lần nữa cry Công An: Tôi nói lại lần nữa hãy nghiêm túc ! Bảo Thy: Xin đừng xát muối trái tim em. Công An: Tôi sẽ không làm chứng minh thư cho cô hãy đi đến nơi khác nhé. Bảo Thy: Please, tell me
Nhật ký osin thời hiện đại (choáng, cấm trẻ em dưới 15t ^^!)
Ngày... tháng... năm... Chàng lại về muộn. Chàng bỏ bữa tối. Nó lại chửi chàng.
--- Ngày... tháng... năm... Nấu món chàng thích nhất. Thế mà "nó" giành ăn hết. Lại còn khen mình nấu ngon nữa. Đểu thế. Tội chàng quá. Mai nó đi công tác, mình cho chàng ăn "phở".
--- Ngày... tháng... năm... Đi đăng ký tạm trú. Mục "Quan hệ với chủ hộ", mình điền: 3lần/ tuần. Chúng nó trợn tròn mắt. Nhiều hay ít nhỉ?
--- Ngày... tháng... năm... Nó lại chửi chàng. Chàng đang tắm... Đến lượt nó tắm. Chàng tranh thủ... Ước gì cả ngày nó ở trong nhà tắm!
--- Ngày... tháng... năm... Đêm nay Nó lại oánh chàng. Mịa con khốn! Ngày mai Bà mua thuốc chuột. Cho nó tèo!
--- Ngày... tháng... năm... Nó lại đòi chàng. Tiếng chàng thở hùng hục... Đau xót. Thương chàng quá, mai chắc mình phải nhịn rồi.
--- Ngày... tháng... năm... Mấy hôm nay mình thấy buồn nôn. He he sướng thế. Biết đâu... Nó mà biết thì... Ơ nhưng mà tháng trước Mình lại rập rình với thằng xế lô. Bỏ mẹ...
--- Ngày... tháng... năm... Nó đón mẹ nó về quản chàng rồi nó đi công tác. Híc
--- Ngày... tháng... năm... Con gái "nó" hỗn với mình. Nó bảo mình là đồ Osin. Mẹ, tức thế chứ. Bà là, là, là... Sau này bà không cho con bà gọi mày bằng chị đâu nhá. Không có thứ chị em nào với mày nhá.
--- Ngày... tháng... năm... Dạo này chàng làm ăn sa sút quá. Tội nghiệp chàng. Không biết có nuôi nổi 1 vợ 2 con không nữa? Mai mình đi mua Maverlon.
--- Ngày... tháng... năm... Chàng đi công tác đột xuất. Biết trước mình đã xin nghỉ về quê thăm con. Nhớ...
--- Ngày... tháng... năm... Chàng đã về nó lại...bắt...chàng... Chàng lại thở hùng hục trong đêm... hic...
--- Ngày... tháng... năm... Sáng nó bảo với chàng, cái bút của chàng dạo này nhanh hết mực thế. Chiều nó mang về bình rượu Tắc Kè. Hic... hôm sau... chàng về.... mình cho chàng ăn củ sâm, tối nó lại bắt chàng #@$>... may mà buổi chiều mình tranh thủ rồi, không thì phí đi...
--- Ngày... tháng... năm... Dạo này chàng lăng nhăng quá! Để ý cả con bé Ôsin nhà hàng xóm... Trong khi mình thì cứ... vò võ! Mình thử que này là que thứ 22 rồi mà vẫn... 1 vạch! Mai lại tranh thủ làm cái nữa... Ngày kia mua hẳn một hộp về dùng dần!
--- Ngày... tháng... năm... Chàng mang máy ra phòng ngoài nói " dạy cho cái Tĩn vi tính "... mình đốt cuốn sổ nhật kí , nhỡ nó thấy thì ....... Mình tập tành viết blog... tranh thủ search mấy bí quyết " dưỡng sinh" cho chàng... Coi xong chịu ko được... May chàng về sớm, còn "nó" thì tối mịt mới vìa... ước gì "nó" đừng về luôn.
--- Ngày... tháng... năm... Nó lại xuất viện rồi.. Lần này bà tha cho nhé! Thằng nhóc con dạo này người lớn rồi giống chàng quá khiến nhiều lúc mình nghĩ ngợi lung tung nó cũng 8 tuổi rồi chứ nhỉ... Xấu hổ quá!
--- Ngày... tháng... năm... Nó về quê, chàng kêu mệt không về, mình cũng xin về nhưng nó không cho, nó lại nịnh mình ở lại nấu cơm cho chàng nữa, mình giả vờ mãi, híc híc đúng là con này còn ngu...hơn mình.
--- Ngày... tháng... năm... Mình làm chàng mệt thật rồi... Cả đêm qua mình và chàng không ngủ mừng ngày thống nhất đất nước, mình như quân giải phóng tiến vô Sài Gòn sôi sục khí thế, chàng như đội quân thất trận, tuyên bố đầu hàng vô điều kiện. Cả đêm qua chính quyền đã nằm trong tay quân giải phóng. Tối nay nó lại về cướp lại chính quyền rồi...hu hu.... Mình phải nghĩ xem cho nó nhai cái gì chiều nay cho nó... về quê nhà vĩnh viễn nhỉ... :: Nhiễm Idol ::
Sau đêm tân hôn, chàng hỏi nàng: - Đêm qua em cảm thấy thế nào? Nàng: Ừm... Đêm qua anh đã thể hiện một bản sắc rất riêng. Tuy nhiên, phong cách của anh còn quá dàn trải. Anh cần gia tăng cường độ, xoáy sâu vào điểm nhấn. Nội lực quan trọng hơn các động tác màu mè. Nhất là phần “cao trào” phải thật kéo dài mới tạo cảm xúc cho... em. Dù sao anh đã cố gắng tột bậc và với sự phấn đấu không ngừng, em tin rằng anh sẽ trở thành một... người chồng “Ai- đồ”. Hãy cố lên anh nhé!
:: Điên hay không điên ::
Người ta nói là tui điên ... Nhung mà... tui đâu có điên ... Thế thì sao người ta lại nói tui điên .. Nhiều khi người ta nói tui điên mà tui không điên... thế mà người ta lại nói là tui điên... Thế mới điên!!.... Mà tui điên đâu phải vì người ta nói tui điên, tui điên vì ngườii ta nói tui điên mà tui không có điên nên tui mới điên..... Mà điên đâu phải tại tui điên đâu, tại người ta cứ hay nói tui điên nên tui phải điên ... điên .... Huhuhu.. Mà tui ko bít tui có điên hok nữa..... Tui đâu có điên ... Tui điên sao tui bít tui điên, chắc người ta nói tui điên nên tui tưởng tui điên chứ thực ra tui đâu có điên ==> đọc xong nũi điên
:: Yêu và cưới ::
Thuộc týp đàn ông nghiêm túc trong chuyện tình cảm nên sau vài tháng làm quen và cảm thấy không thể sống thiếu nàng, tôi ngỏ lời: - Mình cưới nhau em nhé? Người yêu của tôi chớp mắt cảm động, mỉm cười hạnh phúc: - Ôi, đó là mơ ước của em, nhưng... Tôi rất ghét từ “nhưng”, nhất là khi nó được nói ra bởi những người quan trọng trong những thời điểm quan trọng. Vì nó mà có đến tám lần tôi thất vọng khi đi xin việc, hơn chục lần khác bị từ chối lúc đi mượn tiền... Giờ đến lượt nàng, tại sao? - Anh biết đó, ba mẹ em khó lắm, có thể là khó nhất thế giới luôn ấy! Khó bao nhiêu cũng phải vượt qua! Tôi nghiến răng:
- Anh sẽ thuyết phục được... Đúng là dù khá bầm dập nhưng tôi đã thuyết phục được ông bà nhạc tương lai. Mẹ nàng yêu cầu tôi bỏ thuốc lá, tôi lao đi mua ngay hai thùng kẹo ngậm. Ba nàng đề nghị tôi không uống rượu, tôi chuyển sang uống bia ngay tức khắc. Hai ông bà cùng không cho để râu, tôi vui vẻ sắm ngay máy cạo râu xịn nhất... Ngay cả chuyện tưởng chừng khó nhất là lời khuyên nên bỏ nghề công chức ra ngoài làm để tăng thu nhập và giảm bệnh lười biếng, tôi cũng gật đầu đồng ý ngay. Sự cố gắng của tôi được đền đáp, cuối cùng gia đình nàng đã chấp nhận tôi làm con rể. Đó có lẽ là ngày đẹp nhất đời tôi, trời có vẻ xanh hơn, mây dường như trắng hẳn ra, đường phố bỗng vui đến lạ và ngay cả cái bảng “có chó dữ” treo trước cổng nhà nàng cũng thân thương vô cùng. Tôi nắm chặt tay nàng: - Mình đi đăng ký kết hôn em nhé! Nhưng... Ôi!, giá như từ đó biến mất trong từ điển và cuộc đời này không còn ai dùng đến nó. Ở phòng đăng ký kết hôn, cô nhân viên có nụ cười rất đẹp đã thông báo với chúng tôi một tin chẳng đẹp chút nào: - Cách đây vài phút chúng tôi vừa nhận được một quy định mới về điều kiện đăng ký kết hôn. Chúng tôi cần kiểm tra anh vài thứ... Tôi tái mặt khi nghe đến từ “kiểm tra”, quả thật cơ thể tôi có vài thứ không được ổn cho lắm. Cô nhân viên trấn an: - Sẽ đơn giản thôi, chúng tôi chỉ cần một vài số đo, như chiều dài... à không, chiều cao chẳng hạn. Anh cao bao nhiêu nhỉ? - Một mét sáu - tôi thở phào, liếc nhìn người yêu mỉm cười... Cô nhân viên gật đầu, hí hoáy ghi vào tờ khai rồi lôi từ hộc bàn ra thước dây, ngập ngừng: - Anh... dang chân ra! Cái gì? Tôi hốt hoảng co rúm người. Người yêu tôi động viên bằng cách nắm tay và đứng sát vào người tôi. Cô nhân viên có nụ cười rất xinh nghiêm mặt: - Anh làm cái gì vậy? Tôi chỉ đo... bắp đùi của anh thôi mà! Bắp đùi thì được, tôi đã bớt căng thẳng khi đo xong nhưng tiếp tục hồi hộp khi cô ta đem những số đo của tôi so vào một tấm bảng chi chít những con số. Người yêu tôi cũng nóng ruột, nàng nhỏ nhẹ: - Thế nào... chị ơi, tụi em có được cưới nhau không ạ? Thoáng suy tư trên khuôn mặt cô nhân viên làm tim tôi thắt lại, cô ta hạ giọng: - Rất tiếc, chúng tôi không thể chứng nhận kết hôn vì anh đây chưa đủ điều kiện... Tôi rên lên: - Nhưng tại sao? Vì tôi quá thấp hay vì bắp đùi của tôi không đủ... săn à? - Chiều cao thì ổn, còn bắp đùi tuy đủ săn nhưng hơi bé... Lần này người yêu tôi hết chịu nổi, nàng hét lên: - Thế thì làm sao? Tôi yêu anh ấy vì... thứ khác kia mà. Hay là bắp đùi bé thì không thể có con được? Cô nhân viên ôn tồn: - Chị bình tĩnh, đây là quy định. Có con được, nhưng những đứa con sẽ không đáp ứng được yêu cầu của quy định do ngành y tế vừa đề ra. Đến lượt tôi hét lên: - Con của tôi, mắc mớ gì tới ngành y tế? - Sao lại không? Anh có biết bao nhiêu năm nay người ta cứ loay hoay mà vẫn chưa tìm ra cách nâng cao thể lực của đám trẻ. Trong khi đó đội tuyển bóng đá quốc gia mãi ì ạch bởi thể hình quá kém. Cho những người có bắp đùi như anh lấy vợ, đẻ con để lại tiếp tục sinh ra những cầu thủ như thế à! | | | | |
|
|